Nguyễn Tuấn
Sau 1975, rất nhiều từ ngữ của miền Nam đã bị ‘chết’, và thay vào đó là một loại ngôn ngữ mới từ miền Bắc pha trộn với cách viết theo phong cách tiếng Tàu.
Ngôn ngữ là linh hồn của văn hóa, là ‘hơi thở’ của mỗi địa phương. Nó không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là kho tàng lưu giữ lịch sử, giá trị và bản sắc của một cộng đồng. Qua từng câu ca dao, thành ngữ hay cách diễn đạt độc đáo, ngôn ngữ phản ánh tâm hồn, tư duy và cách sống của cộng đồng địa phương. Mỗi phương ngữ, mỗi từ lóng địa phương là một mảnh ghép sống động, tạo nên bức tranh đa sắc của văn hóa. Mất đi ngôn ngữ là mất đi một phần linh hồn, vì vậy, giữ gìn và trân trọng ngôn ngữ chính là bảo vệ cội nguồn văn hóa của mỗi vùng miền.