SÀI GÒN

                                                                                    NGUYỄN CẨM THY

            Em thích gọi Sài Gòn là Sài Gòn, chứ không phải là cái tên của thành phố trẻ hiện đại, ồn ào, bon chen, bát nháo. Sài Gòn từ lâu đã là cái tên thật đẹp. Sài Gòn đã đi vào thơ ca, nhạc, họa, đi vào kí ức của nhiều người bằng những kỉ niệm vẹn nguyên, bằng sự duyên dáng yêu kiều, lấp lánh như ngọc ngà và kiêu sa như người con gái phương nam vừa tân kỳ vừa mang nét đoan trang xưa cổ…

Sài Gòn nắng mưa bất chợt, đỏng đảnh dỗi hờn như cô gái vừa yêu. Sài Gòn có những ngày trời vô tình đổ ập xuống cơn mưa không nguồn không ngọn, mênh mang trĩu nặng mà không hẹn trước một vần mây… Sài có những ngày nắng mật vàng ngọt sóng sánh, cơn gió ngang qua mái tóc dài bồng bềnh con gái, vấn víu trong ta áo em bay, lã lướt qua những hàng cây cổ thụ êm đềm thả trôi từng chiếc lá vàng điểm xuyết một góc trời thơ mộng…

Để lại một bình luận