Giấc Xưa
Niềm Khát Sống Nguyên Sơ
Ta rước em về thuở cổ xưa
Buổi hồng hoang ngàn triệu năm thừa
Đất trời
Mây gió
Thèm tơ nắng
Hoa cỏ
Sông hồ
Khát bụi mưa
Em – Lãng du trên tầng tuyết vỡ
Ta – Tham thiền dưới bóng trăng đưa
Vô minh!
Sao ý tình ngây ngất?
Bờ mộng như tràn khắp cõi thơ.
Dương Quân