Thơ Trần Quốc Bảo

Rằm Xưa
Đêm nay, có phải đêm rằm?
Trăng tròn vành vạnh, Trăng nằm ngọn cây.
Êm đềm theo gió heo may,
Trôi về đây, những cánh mây lưng trời.
Mang theo kỷ niệm xa vời,
“Ngày xưa còn bé”… một thời mộng hoa!
Có cô bạn gái bên nhà,
Trung Thu thường tới, ăn quà ngắm Trăng.